Trước đây, các ký tự Trung Quốc truyền thống chỉ được gọi là chữ Trung Quốc. Vào thời Trung Quốc cổ đại, mỗi triều đại khác nhau lại có các hệ thống chữ viết khác nhau, nhưng đến triều đại nhà Hán, hệ thống chữ viết đã được cố định lại và về cơ bản thì nó không thay đổi cho đến ngày nay.
Trên thực tế, ký tự Trung Quốc được gọi là “Hán tự”, nghĩa là chữ viết của người Hán. Về cơ bản, nếu bạn có thể đọc được chữ Hán truyền thống thì bạn có thể đọc được bất kỳ thứ gì được viết trong vòng 2,000 năm nay
Chữ Hán truyền thống, hay còn gọi là “chữ Hán phồn thể”, bao hàm văn hóa và tư tưởng truyền thống của Trung Hoa. Mỗi ký tự là một câu chuyện. Lúc bấy giờ Đảng Cộng sản nói rằng họ thay thế chữ Hán truyền thống là để giảm tỉ lệ mù chữ, điều nghe rất bất hợp lý vì họ đã đóng cửa các trường học trong nhiều năm.
Thực ra lý do sâu xa chính là để họ có thể tách người dân ra khỏi văn hóa và nguồn gốc của mình. Nếu chỉ biết chữ giản thể, bạn sẽ không thể đọc được các văn tự truyền thống.
Từ triều nhà Tống, người Trung Quốc đã dùng Tam Tự Kinh để dạy trẻ em biết đọc biết viết cũng như biết về các giá trị đạo đức trọng yếu.
Mở đầu cuốn sách Tam Tự Kinh giảng rằng: “Nhân chi sơ — tính bản thiện, Tính tương cận — Tập tương viễn”. Chỉ có điều nó không phù hợp với hình ảnh về Trung Hoa cổ đại mà chính quyền Cộng sản đang cố gắng vẽ ra là mê tín, phong kiến, và áp bức. Đồng thời, Mao Trạch Đông cho rằng Đảng Cộng sản nhất thiết phải “đấu tranh” và ông ta cố gắng đưa mâu thuẫn và đấu tranh vào cuộc sống thường ngày. Cha mẹ chống lại con cái, chồng chống lại vợ, anh chống lại em.
Nó giống như Tân Ngôn do đảng toàn quyền tạo ra để thao túng tư tưởng người dân trong tiểu thuyết “1984”.
Ví dụ chữ “thân” phồn thể dùng để chỉ tình thân trong gia đình đã bị lược bỏ bộ kiến ở bên phải, vậy là “thân bất kiến”, nghĩa là có gia đình nhưng lại không ngó ngàng đến. Chữ “ái” phồn thể bị bỏ đi bộ tâm ở giữa, vậy là “ái bất tâm” nghĩa là yêu mà không có trái tim.
Chữ sản: sinh nở, bị bỏ mất bộ sinh. Chữ đạo: dẫn đường, đã bị mất bộ đạo, mất phương hướng.
Ngoài ra những chữ vô lý khác như xưởng: nhà máy, thì bị rỗng ruột. Hay là chữ tiến hay tiến bộ dạng phồn thể được tạo bởi bộ sước: bước đi và bộ giai: tốt đẹp, nghĩa là bạn bước lên tầm cao hơn khi bạn tiến bộ. Thế nhưng phiên bản giản thể lại gồm bộ sước (辶) và bộ tỉnh: cái giếng (井), vậy là tiến bộ là nhảy xuống hố. Điều này nghe cũng có lý nếu đối chiếu với cuộc cách mạng Đại Nhảy Vọt (大跃进: Đại Dược Tiến) khi hậu quả của nó là 43 triệu người đã bị chết . Thật là tiến bộ…